Thursday 25 February 2010

Ngồi lâu nguy hiểm cho sức khỏe


January 30, 2010


Việt Tribune tổng hợp

LONDON, Anh Quốc (AP) – Các chuyên viên sức khỏe vừa đưa ra một lời cảnh cáo mới: ngồi nhiều có thể nguy hiểm chết người.

Các nhà khoa học ngày càng cảnh cáo rằng ngồi trong suốt thời gian kéo dài – dù bạn cũng tập thể dục thường xuyên – có thể nguy hại cho sức khỏe. Và không cần biết bạn ngồi ở đâu – tại văn phòng, tại trường học, trong xe hơi hoặc trước một máy điện toán hay TV – chỉ tính số giờ tổng cộng mà bạn ngồi.

Cuộc nghiên cứu này có tính cách sơ khởi, nhưng vài cuộc nghiên cứu cho thấy những người ngồi hầu hết thì giờ trong ngày có thể dễ bị mập hơn, gặp một cơn trụy tim hoặc ngay cả chết.


Trong một bài xã luận được đăng tải trên Tạp Chí Y Học Thể Thao của Anh vào tuần này, bà Elin Ekblom-Bak của trường Khoa Học Thể Thao và Sức Khỏe của Thụy Điển đề nghị nhà chức trách xét lại định nghĩa về hoạt động thân thể để nhấn mạnh những nguy hiểm của việc ngồi.

Trong khi các viên chức y tế đã đưa ra những hướng dẫn khuyến cáo một số lượng tối thiểu về hoạt động thân thể, họ đã không khuyên mọi người cố giới hạn thời gian mà họ trải qua ở một vị thế ngồi.

“Sau bốn giờ ngồi, cơ thể bắt đầu gởi đi các tín hiệu có hại,” bà Ekblom-Bak nói. Bà giải thích rằng các gene điều hòa lượng đường và chất béo trong cơ thể bắt đầu đóng lại.
Ngay cả đối với những người có tập luyện, trải qua những thời gian kéo dài ngồi tại một bàn giấy vẫn có hại. Ông Tim Armstrong, một chuyên viên về hoạt động thể chất tại Tổ Chức Y Tế Thế Giới, nói những người tập thể dụng hàng ngày – nhưng vẫn bỏ nhiều thời gian để ngồi – có thể thu được nhiều lợi ích hơn nếu việc tập luyện đó được trải rộng trong ngày, thay vì trong một lần duy nhất.

Trong một cuộc nghiên cứu đã theo dõi hơn 17,000 người Canada trong khoảng 12 năm, được đăng tải vào năm ngoái, các nhà nghiên cứu thấy rằng những người ngồi nhiều hơn có nguy cơ tử vong cao hơn, bất kể họ có tập thể dục hay không.
“Chúng tôi chưa có đủ bằng chứng để nói ngồi nhiều như thế nào thì không tốt,” theo lời ông Peter Katzmarzyk tại Trung Tâm Nghiên Cứu Sinh Y Học Pennington ở Baton Rouge, người cầm đầu cuộc nghiên cứu của Canada. “Nhưng có vẻ nếu bạn có thể đứng dậy và gián đoạn việc ngồi yên một chỗ này càng nhiều, càng tốt.”

Các con số từ một cuộc khảo sát của Hoa Kỳ vào những năm 2003-2004 thấy rằng người Mỹ trải qua quá nửa thời gian ngồi, từ ngồi làm việc tại bàn giấy cho tới ngồi trên xe hơi.
Theo bà Ekblom-Bak, khi làm việc trong văn phòng, người ta nên cố gián đoạn việc ngồi càng nhiều lần càng tốt. “Đừng giản dị gởi một e-mail tới đồng nghiệp của bạn. Hãy đi tới và nói chuyện với người đó. Đứng lên.” (n.n./NV)

source

Viet Tribune Online

Alzheimer & Mắt



10-0222-02-alzheimers.jpgSophie Đào Kiều Liên, O.D.

Hiện nay tại Hoa Kỳ có khoảng 5.3 triệu người mắc hội chứng bệnh Alzheimer. Chúng ta thường nghĩ tới Alzheimer như một chứng bệnh làm suy giảm trí nhớ của con người. Tuy nhiên, căn bệnh Alzheimer không chỉ làm ảnh hưởng tới sự hoạt động của não bộ, mà còn làm suy yếu đôi mắt của người bệnh vì bệnh Alzheimer làm chết tế bào võng mạc trong mắt. Những tế bào trong mắt sẽ bị chết từ 10 năm đến 20 năm trước khi những triệu chứng của bệnh Alheimer xuất hiện. Vì vậy những nhà khoa học đề nghị rằng đây là một cách để tìm ra những người sẽ mắc bệnh Alzheimer trong tương lai.
Hơn 60% những người mắc bệnh Alzheimer sẽ bị tác động bởi một trong bốn loại: sự di động (motion), chiều sâu (depth), màu sắc (color), và sự tương phản(contrast). Và cũng như những căn bệnh khác, tùy theo mức độ ảnh hưởng, sự nghiêm trọng sẽ thay đổi tùy theo hiện trạng của người bệnh.

Năm 1999, bác sĩ Charles Duffy và Sheldon Tetewsky của Đại học Rochester Center for Visual Studies đã công bố bản nghiên cứu về “motion blindness.”. Để giải thích chính xác về hiện tượng này xin dùng một ví dụ cụ thể: Với người bình thường, khi nhìn cử động giơ cánh tay của người khác, họ sẽ thấy cử động đó diễn ra rất nhẹ nhàng và suôn sẻ. Nhưng với người bệnh Alzheimer, họ sẽ thấy cử động giơ tay xảy ra không liên tục mà từng nấc một, từ dưới lên trên (like a series of still frames). Hai vị bác sĩ nói trên giả định rằng chính bởi tầm nhìn mang tính chất gập ghềnh, nên người bệnh dễ bị bối rối và bị lạc ngay cả khi họ đi đến những chỗ quen thuộc.
Bên cạnh viêc bị mất thị giác lưu động, người bệnh cũng có thể bị rối loạn tầm nhìn về chiều sâu. Chẳng hạn như một tấm thảm màu đậm trên sàn nhà, đối với ngừơi bệnh Alzheimer, họ sẽ thấy tấm thảm như một lỗ đen trên sàn nhà.

Một cách tự nhiên, khả năng nhìn nhận màu sắc cũng sẽ bị ảnh hưởng theo tuổi tác, nhưng đối với những người bệnh Alzheimer, tình trạng này diễn ra trầm trọng hơn. Những màu bị ảnh hưởng nhiều nhất là màu xanh lơ (blue) và tím. Nếu quý vị có thân nhân bị bệnh Alzheimer nên nhớ là với họ màu xanh (blue), xanh (blue-green) và xanh-tím (blue-violet) đều giống nhau. Người bệnh Alzheimer thấy màu đỏ dễ dàng hơn. Vì vậy, quý vị nên thay đổi cấu trúc và màu sơn của ngôi nhà để giúp đỡ những bệnh Alzheimer hòa nhập với cuộc sống. Ví dụ như thay đổi màu sơn của hành lang và cầu thang để giúp người bệnh nhận biết và di chuyển dễ dàng. Bên cạnh đó, trong những bữa ăn, các món ăn nên được đựng trong những chiếc chén hoặc dĩa có màu sắc tương tự như màu đỏ để giúp người bệnh nhận ra được những thức ăn trên bàn.
Người bệnh Alzheimer không nhận biết được sự tương phản giữa ánh sáng và bóng tối cho nên quý vị nên thay đổi những loại đèn trong tư gia. Chẳng hạn như nên có đèn để bàn và đèn trên trần nhà. Buổi chiều quý vị nên kéo màn xuống để chống choá. Ngoài ra, quý vị cũng nên đặt những tấm thảm có màu sắc tương phản nhau trước cửa nhà hoặc cửa phòng và ngay chỗ cầu thang để họ nhận biết được sự thay đổi.

Mặc dù chúng ta không thể nào ngăn chặn được sự lão hóa và những bệnh tật đi kèm theo, thì hy vọng bài viết này sẽ giúp những vị nào có thân nhân bị bệnh Alzheimer biết cách săn sóc để mang lại cuộc sống thoải mái hơn cho người bệnh.

source

One Viet

Tuesday 23 February 2010

Bánh bột lọc gói lá chuối



Cập nhật lúc 5:52:01 AM - 22/02/2010

BotLoc_01.jpg


Vũ Phương-Dung


Ảnh: Vũ Phương-Dung/Viễn Đông

Khi nắng Xuân vàng còn lung linh trên những cành đào mang sắc hồng, đỏ dọc theo đường Bolsa, điểm tô thêm phần rực rỡ cho các khu thương mại tại vùng Little Saigon, còn được mệnh danh là thủ đô của người Việt tỵ nạn, thì một số du khách vừa lưu lại nơi đây trong tuần qua đang sửa soạn trở về lại tiểu bang hay quốc gia mình cư trú. Giã từ Cali, hành trang khách mang theo ngoài những niềm vui và kỷ niệm ấm áp tình người, còn gói ghém, đóng thùng quà cáp, trong đó chắc chắn có nhiều món ngon đặc biệt tại Quận Cam. Phương-Dung có một cô bạn sinh sống tại miền Đông, mỗi lần sang đây chơi mua không biết bao nhiêu thức ăn, nào là giò chả, bò viên, bánh chưng, bánh Huế đem đông lạnh, gởi máy bay mà không hề quản ngại tiền cước phí.


BotLoc_02.jpg


Hôm nay viết bài về bánh bột lọc gói lá chuối, Phương-Dung xin gởi tặng đến các độc giả đang theo dõi trang “Bếp Hồng Gia Đình” của nhật báo Viễn Đông cách làm khá dễ dàng. Và như vậy, các độc giả phương xa cùng cô bạn ở miền Đông nước Mỹ không còn phải xách nặng mỗi lần về đây nữa.

Bánh bột lọc là một loại bánh thuộc về miền sông Hương, núi Ngự; đặc biệt những món bánh khởi đi từ xứ Huế bao giờ cũng rất thanh cảnh. Bánh bột lọc chỉ nhỏ bằng hai ngón tay chụm lại với chút bột trắng trong và nhân tôm, thịt. Bánh gồm có hai loại: bánh bột lọc lá (được gói bằng lá chuối) và bánh bột lọc trần (có nghĩa là không gói gì cả, ở... trần luôn!). Trong hai loại, thứ bọc bằng lá chuối tuy làm lâu công hơn nhưng ăn dòn, ít khi bị mắc nghẹn như loại bột lọc trần. Hôm nay chúng ta sẽ làm bánh bột lọc lá.

Lý do ăn bánh bột lọc dễ bị mắc nghẹn hoặc dai, cắn hoài không đứt, là vì bánh làm hoàn toàn bằng bột năng, tiếng Mỹ gọi là bột Tapioca, tinh chất lấy từ sắn (khoai mì) nên còn gọi là bột mì tinh. Bột năng có đặc điểm là trắng đục khi hòa tan với nước, trong veo khi nấu chín và dính như một thứ keo dán. Với những đặc điểm như vậy, ta phải chú ý cách khuấy bột và làm bánh theo thứ tự như sau:


Làm nhân bánh


Vật liệu gồm có:

- ½ lb thịt nạc dăm – ½ lb tôm đã lột vỏ bỏ chỉ đen - dầu ăn - tỏi – hành hương – hành lá - nước mắm – tiêu - đường – chút nước mầu.


BotLoc_03.jpg


Cách làm:

- Thịt heo mua về phải rửa sạch, để ráo nước, thái mỏng, nhỏ rồi đem ướp với chút nước mắm, hạt tiêu, hành hương.

- Tôm cũng rửa sạch, ướp với chút muối tiêu (nếu tôm lớn thì xẻ đôi cho mềm và dễ chín).

BotLoc_08.jpg

- Cho vào chảo một muỗng canh dầu ăn, phi hành tỏi cho thơm rồi bỏ tôm vào xào ít phút, thấy tôm đỏ đều thì nêm chút nước mắm, đường, hạt tiêu. Xào thêm ít phút nữa thấy gần chín thì lấy ra đĩa.

BotLoc_06.jpg

- Cho một muỗng canh dầu nữa vào phi hành tỏi để xào thịt chừng 10 phút với nước mắm, hạt tiêu, chút nước màu, rồi đổ chỗ tôm trong đĩa vào xào chung với hành lá đã cắt nhỏ.


BotLoc_10.jpg


Tiếp tục xào thêm chút nữa cho thơm và nêm lại cho vừa miệng. Đổ tôm thịt ra tô.

Khuấy bột

- Đong 2 cup bột năng + 2 cup nước lạnh + ¼ muỗng café muối + ½ muỗng canh dầu ăn để trong nồi không dính.

- Đặt nồi bột lên bếp, vặn lửa nhỏ, khuấy đều tay.


BotLoc_11.jpg


- Khi thấy bột hơi đặc tay, vẫn còn màu trắng đục là nhắc xuống, vẫn tiếp tục khuấy. Đừng để bột trở thành trong thì rất khó gói.

Gói bánh

- Lá chuối mua về, rửa sạch, lau khô, cắt mỗi chiều 14x20cm.

- Dùng thìa múc bột vào lá chuối (nhớ thoa chút dầu ăn vào lá kẻo khi ăn khó bóc).


BotLoc_12.jpg


- Cho tôm thịt vào giữa miếng bột, gấp bột lại và bẻ hai đầu hơi cao lên.


BotLoc_14.jpg


- Dùng dây hay xé lá chuối theo chiều dọc để cột bánh.


BotLoc_15.jpg


- Xếp bánh vào xửng và hấp chừng 15 phút là bánh chín.

Vậy là chúng ta đã hoàn tất món bánh bột lọc gói lá chuối.


Bánh bột lọc ăn ngay không ngon vì hơi nhão. Xin các bạn chờ chừng 1 tiếng sau hãy bóc bánh để bột cứng trở lại. Bánh xếp ra đĩa, phi chút hành lá thái nhỏ thoa lên mặt. Bánh bột lọc dùng với nước mắm pha chua ngọt và ớt xanh thật cay, sẽ rất “đắt hàng” trong những buổi party hay họp mặt gia đình. Xin mời các bạn thưởng thức!

Ghi chú

- Đúng ra, nhân bánh bột lọc là phải làm bằng thịt ba chỉ và tôm nhỏ, vỏ mỏng, nhưng ngại vì cao cholesterol nên đổi sang thịt nạc vai cho đỡ mỡ; còn tôm để cả vỏ đôi khi các trẻ em không ăn được.

- Lá chuối có 2 loại, tươi và đông lạnh, bán tại các chợ Việt Nam. Nếu thấy lá chuối cứng thì phải đun nồi nước sôi trụng sơ cho dễ gói.

- Trước đây, có nhiều cách dạy gói bánh bằng plastic, nhưng nay ta không nên dùng cách này nữa vì theo nghiên cứu mới đây cho biết các chất nhựa khi nấu ở độ cao sẽ rất độc.

- Bánh bột lọc có thể làm nhiều, cất vào tủ đá và khi ăn đem hấp lại, bánh vẫn ngon như thường.

source

Vien Dong Daily

Thursday 11 February 2010

Lê Mai mừng vì chia tay Trần Tiến



"Mười người đàn ông, chín ông ỷ lại vào phụ nữ. Người đàn bà nào cũng có thiên chức nuôi con, hầu chồng. Bây giờ tôi không phải hầu ai, tôi chỉ hầu tôi thôi" - mẹ của ba nghệ sĩ nổi tiếng Lê Vân, Lê Khanh, Lê Vy tâm sự.

Lê Mai
Lê Mai hiện tại và Lê Mai hồi trẻ trong bức hình đen trắng phía sau. Ảnh: Ngọc Trần.

- Năm hết Tết đến, chỉ có một mình trong ngôi nhà nhỏ, bà cảm thấy thế nào?

- Tuổi của tôi giờ rất sợ Tết nhưng phong tục cổ truyền thì phải tôn trọng thôi. Con gái Lê Khanh ở ngay đằng sau nhà. Trước tôi sống với Lê Vy trên Phú Thượng (Tây Hồ, Hà Nội) cho đến khi Vy về Pháp. Tôi ở đó một mình hai năm, nhưng Khanh không yên tâm vì e mẹ ốm đau không có ai bên cạnh, mời mẹ về nhà. Tôi không muốn về nên đặt điều kiện cho tôi ăn riêng ở riêng. Không ngờ Khanh thương mẹ, dành dụm 800 triệu đồng mua căn hộ nhỏ đón tôi về.

Tôi có ba cô con gái thì ba cô đều quý bố mẹ. Tuy Trần Tiến sống riêng nhưng các con vẫn thường xuyên đến thăm bố. Tôi ở với Khanh, suốt ngày được Khanh chăm sóc, bữa nào cũng mang đồ ăn sang. Đúng là “có bát canh cần nó cũng mang cho”.

- Ngày xưa, tư tưởng trọng nam khinh nữ rất nặng nề còn bà chỉ có ba cô con gái. Trong hoàn cảnh đó, bà nghĩ gì?

- Tôi tự hào mình đã làm gương sáng cho những người sinh con một bề. Người ta cứ bảo: Việc gì mà lo với buồn, đẻ con gái như bà Mai có phải sướng không?

Ngày ấy tôi may mắn không chịu sức ép nào. Trần Tiến mồ côi từ sớm, anh chị em cũng không có ý kiến gì. Quy lại nó là cái số, không có con trai đâu phải tội lỗi của người đàn bà? Gia đình bên nội, bên ngoại đều rất vui, không ai chê trách tôi điều gì.

Đến giờ này tôi thấy hú vía. Chưa biết chừng có cậu quý tử thì chết mệt. Nhiều gia đình có một con trai nên chiều khiến nó hư, bố mẹ đối xử không công bằng khiến con gái cũng là khúc ruột của mình mà phải chịu thiệt thòi.

- Trong nhà bà có rất nhiều ảnh. Nó nhắc nhở bà ra sao về những hoài niệm?

- Khi tôi còn bé, mẹ thường chụp ảnh ghi lại từng bước chuyển biến của tôi, đến khi có con, tôi cũng làm thế cho chúng. Tôi rất trân trọng những bức ảnh vì nó lưu giữ kỷ niệm cho mình. Các con tôi trêu, bà nghiện ảnh. Tôi có không biết bao nhiêu ảnh mà kể, đến mấy chục cuốn album. Lê Vân hay đùa: “Khi nào mẹ trăm tuổi phải lo hai áo quan, một cái để ảnh, một cái để bà”. Hồi sang Pháp thăm Vy, tôi mua bức ảnh chụp thành phố Vy ở, về treo trên tường nhìn cho đỡ nhớ con.

Không những tôi ưu ái Vy mà hai chị của Vy cũng ưu ái em mình. Vy là người may mắn và hạnh phúc nên tôi rất yên tâm. Vy sống trong ngôi biệt thự cổ trên quả đồi 6.000 m rất đẹp.

Lê Mai
Mỗi khi rảnh rỗi, Lê Mai hay giở những bài báo về Lê Vy ra đọc cho bớt nỗi nhớ con. Ảnh: Ngọc Trần.

- Ngoài Lê Khanh, Vân - Vy lận đận về tình duyên. Là người mẹ, bà cảm thấy thế nào?

- Không sao, miễn là hai đứa thấy hạnh phúc. Người ngoài nhìn thấy lận đận nhưng bản thân Vân - Vy vừa ý là được rồi.

- Khi Vân xuất bản sách “Lê Vân - yêu và sống”, bà nghĩ sao về việc Vân mang chuyện nhà ra kể, vạch áo cho người xem lưng?

- Đó là những chuyện Vân kể lại chứ thiên hạ biết từ mấy chục năm trước rồi. Khi sách của Vân ra, rất nhiều phản ứng trái chiều nhưng tôi vẫn ủng hộ Vân vì tôi thấy đúng. Tôi vốn không tin có những điều hoàn hảo. Nhà nào cũng phải có chuyện, chỉ có điều họ nói ra hay không mà thôi. Tôi sống được đến bây giờ và hiểu ra, cuộc đời phải thế, không có gì là xấu hay đáng trách cả. Vân muốn bộc bạch ra cho nhẹ người đi. Vân thanh thản là tôi mừng rồi.

Khi ấy, Trần Tiến có hơi giận Lê Vân vì bị đột ngột nhưng sau đó, ông ấy bình thường ngay. Đến giờ, ông ấy còn đến nhà Vân nhiều hơn tôi. Vân vẫn ở Thụy Khuê, chồng về hưu nhưng hai vợ chồng không muốn về Hà Lan. Vân bảo chồng, lúc nào muốn về Hà Lan cũng được, ở bao lâu cũng được rồi lại sang Việt Nam, chứ bắt Vân sang đó sống hẳn thì buồn lắm.

- Trong ba chàng rể cả Tây và Việt, bà ưng ý người nào nhất?

- Chồng Vân có khoảng cách với tôi và gia đình vì anh ấy không biết tiếng Việt, nói chuyện phải qua Vân biên dịch, nhưng rất tình cảm, sống có đầu, có đuôi. Chồng Vy thì khá hơn, là người Pháp nhưng rất giỏi tiếng Việt và rất yêu văn hóa Việt. Bố mẹ anh ấy cũng vậy. Vì thế khi sang Pháp, tôi có cảm giác được ở nhà mình.

Tuy nhiên tôi vẫn nói với tất cả bạn bè: May mà mình vẫn có một chàng rể Việt. Chàng rể Việt còn biết phong tục của mình, ý thích của mình, đón được những điều các bà mẹ Việt thích như đi đình, đi chùa. Chồng Lê Khanh biết tôi yêu hoa mai, năm nào cũng mua tặng mẹ một cành mai hoặc ăn uống có gì ngon như mắm tép, giả cầy đều mời bà vào ăn. Rể Tây sao biết được những điều ấy. Rể Tây chỉ ăn bơ và xúc xích thôi.

Lê Mai
Lê Mai trong "Bà nội không ăn pizza". Ảnh: Nhân vật cung cấp.

- Được con gái yêu thương, con rể quan tâm nhưng phải sống một mình, bà cảm nhận thế nào về nỗi cô đơn?

- Cũng nhiều lúc thấy buồn nhưng nghĩ đi nghĩ lại, tôi bây giờ quá sướng rồi. Phải xác định con cái lớn lên có gia đình sẽ không thể ở với mẹ, cũng như mình ngày xưa lấy chồng ở Hà Nội, bỏ mẹ lại Hải Phòng. Đó là cái nợ đồng lần. Ngày Vy mới sang Pháp gọi cho tôi khóc rất ghê: “Con bám đuôi mẹ từ lúc lọt lòng, bây giờ con đi bỏ mẹ một mình lủi thủi, con thương mẹ quá”, tôi phải mắng: “Con đừng khóc. Chồng con ở Việt Nam 10 năm, nó có khóc không” - dù trong lòng tôi khóc ngấm ngầm.

Về chuyện tôi và Trần Tiến không thể sống chung với nhau như những đôi vợ chồng khác, nói thật tôi mừng lắm. Mười người đàn ông chín ông ỷ lại vào phụ nữ. Người đàn bà nào cũng có thiên chức nuôi con hầu chồng. Bây giờ tôi không phải hầu ai, tôi chỉ hầu tôi thôi. Tôi được hoàn toàn tự do. Đến ở với con tôi còn không muốn ở cơ mà. Tôi khá cứng cỏi trong cuộc sống. Thời điểm ly hôn mình không tránh được những khi rơi nước mắt, khi ấy tôi mới ngoài ba mươi. Nhưng tôi không để mình ngã quỵ, không chịu lụy ai. Có chết tôi cũng phải tự mình gắng gượng vượt lên để thấy rằng, không gì làm mình đau khổ được. Gần bốn mươi năm kể từ ngày ly hôn, bây giờ mỗi khi con cái mời đến ăn cơm, chúng tôi vẫn cùng lên nhưng không bao giờ trò chuyện, chỉ nói chuyện với con thôi.

Tôi thấy may mắn vì trải qua rất nhiều sóng gió trong cuộc đời, hiện tại tôi rất bình yên và hạnh phúc. Trong buổi chúc Tết của Nhà hát kịch Hà Nội, được đề nghị phát biểu, tôi nói một câu rằng: Tôi đóng mẹ diễn viên Thanh Tú trong Bà nội không ăn pizza nghĩa là tôi già lắm rồi và tôi đọc mấy câu thơ của mình: "73 tuổi đâu còn trẻ / Chán cả tình đời chán cả tôi / Chỉ mong trời đất ban cho khỏe / Trút hết hơi tàn cho phim thôi".

- Vai diễn trong “Bà nội không ăn pizza” rất hài hước, khác biệt so với những vai trước bà từng đảm nhận, bà cảm thấy thế nào về vai diễn này?

- Tôi không bao giờ dám mơ mình có một vai hay như thế ở tuổi 73. Vì thế khi nhận kịch bản tôi vui lắm. Bà cụ tưởng lẫn cẫn nhưng rất thông minh, sáng suốt điều khiển tất cả, cái gì bà cũng biết nhưng cứ hả với hử khiến đôi khi con cháu phải than: “Bà không biết thật hay bà giả vờ không biết?”. Nhân vật này có nhiều nét giống tôi. Cả hai đều chủ động trong mọi thứ, không bao giờ đòi hỏi con cháu điều gì, rất thông cảm với các con, luôn độc lập tự lo nhưng không vì thế giảm sự sáng tạo. Đi còng lưng, nói năng ậm ừ hay “hả, hử” là những điều tôi phải tập.

Trong cuộc đời, tôi đóng rất nhiều dạng vai. Trước đây tôi tưởng Bạch Diệp trong Vui buồn sau lũy tre làng, vợ ông thứ trưởng chuyên vơ vét, giả làm mừng thọ mẹ chồng để thu phong bì đã là nhất với tôi. Thời xa xưa, tôi từng đóng những vai giống mình đến phát nhàm. Khi ấy tôi nói với đạo diễn Cường Việt: “Em ơi đóng người tốt mãi, chị chán quá rồi, cho chị đổi vai”. Cường Việt hỏi tôi có biết lên đồng không, tôi không biết nhưng cứ nhận bừa và được giao cho đóng vai đồng bịp trong phim Chập cheng. Kể từ đó tôi không quay lại được những vai hiền ngày xưa nữa. So sánh với đồng bịp hay vợ ông thứ trưởng, bà nội là vai tôi thích nhất, nhiều đất diễn nhất.

Tôi tự hào với bạn bè, 73 tuổi vẫn đi được xe máy. Suốt gần ba tháng trời tham gia Bà nội không ăn pizza, tôi đi từ sáng đến 23-24h. Đoàn phim muốn cử người đưa đón nhưng tôi bảo tôi tự đi được, có phải vườn trẻ đâu mà kèm. Ấy thế mà đêm nào, các anh trong đoàn cũng bí mật cho người đi theo đề phòng bất trắc làm tôi rất cảm động.

Ngọc Trần thực hiện

source

http://www.vnexpress.net/GL/Van-hoa/2010/02/3BA18B7E/

Wednesday 3 February 2010

Bảy Điều Răn Cho Tim



10-0124-02-stop_smoking.jpgNgọc Thụy
OneViet.com

Muốn sống thọ và sống khỏe chỉ cần theo bảy điều răn: Tránh xa thuốc lá. Giữ cơ thể thon gọn. Chuyên cần thể dục. Ăn uống lành mạnh. Kiểm soát mức cholesterol. Theo dõi huyết áp và tỉ lệ đường trong máu. Chỉ có vậy.
Nghiên cứu nhóm người ở độ tuổi 50 từng áp dụng bảy lời khuyên nói trên thì có thể sống thêm 40 năm nữa mà chẳng phải lo lắng đến đột quỵ hay nhồi máu cơ tim, theo phúc trình đăng trên trang mạng của Hiệp Hội Tim Hoa Kỳ - The American Heart Association.
“Với bảy lời khuyên đó, nếu quý vị duy trì được – thì đó là nguồn suối tuổi trẻ cho trái tim của quý vị. Quý vị sẽ sống thọ, cường tráng, yêu đời ở tuổi già và ít lệ thuộc vào thuốc men hay chăm sóc y tế,” phát biểu của bác sĩ chuyên khoa tim Donald M. Lloyd-Jones, người đứng đầu cuộc nghiên cứu.
Muốn biết mình có thuộc thành phần có triển vọng sống thọ hay không, trang web đưa ra bảy câu hỏi và để đạt yêu cầu phải trả lời CÓ cho cả bảy câu:

• Chưa hề hút thuốc hay bỏ hơn một năm
• Chỉ số cơ thể thấp hơn 25 (BMI là thước đo mỡ trong cơ thể dựa trên chiều cao và cân nặng); đo chỉ số BMI ở đây.
• Tập thể dục nhẹ trong ít nhất 150 phút/tuần (20 phút/ngày) hoặc thể dục mạnh trong 75 phút/tuần
• Theo chế độ dinh dưỡng nhiều rau quả, cá, hạt whole grain, giảm ăn ngọt, giảm ăn mặn (dưới 1,500 milligram muối)
• Mức cholesterol dưới 200
• Huyết áp dưới 120/80
• Tỉ lệ đường trong máu dưới 100

Trong cuộc thăm dò mới đây, hội nghiên cứu tim Hoa Kỳ phát hiện rằng 39% người Mỹ

cho rằng hệ thống tim mạch của mình tốt, thật ra 54% đang có vấn đề và được khuyến cáo cần phải thay đổi lối sống để cải thiện sức khỏe.
Với tình trạng người Mỹ ngày càng béo phì, việc gìn giữ cho cân nặng ở mức hoàn hảo là điều cực kỳ khó khăn. Nhiều người bỗng sững sờ khi thấy mình cân nặng hơn bình thường quá nhiều, và thường hay chấp nhận vòng eo không mấy thon thả của mình, theo lời bác sĩ Lloyd-Jones.
Hội tim đề ra mục tiêu phải đạt từ nay đến năm 2020 là cải thiện hệ thống tim mạch của 20% người dân Mỹ và đồng thời giảm 20% tỉ lệ tử vong vì bệnh tim. Thống kê cho biết trong thập niên qua đã giảm được 40% mức tử vong do bệnh tim và gần 35% tử vong do đột quỵ nhờ các phương pháp chữa trị và biện pháp phòng ngừa.

source

One Viet